Bài trừ ảo thuật kỳ thật phi thường đơn giản, nhất là loại ảo thuật thấp kém trên hòn đảo này, muốn xử lý không hề có chút khó khăn.
Nhưng Diệp Dương Thành làm sao lưu cho nó thời gian đứng vững đây? Ngay lúc Ba Ba Đạt Nhĩ còn chưa kịp ổn định thân hình, Diệp Dương Thành đã vung tay đánh xuống một đạo thiểm điện đường kính hơn 80m thật lớn, như một cột sáng khổng lồ từ trên bầu trời giáng xuống!
- Oanh long long!
Thiên lôi mang theo uy thế khôn cùng nổ vang, bổ thẳng lên thân thể Ba Ba Đạt Nhĩ.
- Nga, đáng chết, chủ nhân Ba Ba Đạt Nhĩ tôn quý ghét nhất chính là thiểm điện!
Tử Sắc Viên Hầu sắc mặt đại biến, thất thanh hét lên một tiếng, bắt đầu đuổi theo võ giả nhân loại kia, vô cùng gấp gáp.
Một đạo thiểm điện bổ trúng thân hình Ba Ba Đạt Nhĩ, phảng phất như bị người dùng vật thối tha bổ lên người mình, nó điên cuồng giận dữ hét:
- Thần chi chết tiệt, ngươi mạo phạm ta!
Bộ vị bị tia chớp đánh trúng còn bốc lên điện quang, Ba Ba Đạt Nhĩ bạo tẩu, vẫy mạnh đôi cánh, từng trận cuồng phong thổi quét cả hòn đảo!
- Hô hô hô…
Cuồng phong gào thét, thân hình vượt qua vạn thước của nó bay lên, giống như có một đầu heo khổng lồ bay lên không!
Thân thể cao lớn rời khỏi nước biển xuất hiện trên không trung, nhìn thân thể cơ hồ không thấy biên giới kia, Diệp Dương Thành thật sự bị hoảng sợ, tuy rằng hắn biết thân hình dị thú đều thật khổng lồ, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2419521/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.