Nhưng ích lợi duy nhất của thuật biến thân là chạy trốn không bị áp lực tâm lý. Dù bây giờ Diệp Dương Thành giết người giữa đường, chỉ cần hắn tìm một chỗ kín đổi khuôn mặt mới là có thể cười toe chạy vào đám đông vây xem người bị hắn giết.
Diệp Dương Thành khá may mắn, từ sáu giờ sáng hắn đến Thanh Lai Phủ đi dạo mấy tiếng nhưng không bị ai bắt lại kiểm tra thị thực, có lẽ vì hắn biến ra khuôn mặt chữ điền này có dáng vẻ hiền lành chân chất?
Diệp Dương Thành cởi giày trước cửa chủ điện Linh Quang Tự, bắt chước mấy khách du lịch làm ra vẻ mặt thành kính đi vào trong.
Diệp Dương Thành đến Thanh Lai Phủ đi dạo hơn mười tiếng, mãi chín giờ tối hắn đổi quần áo đứng trên cầu Mi Tái cách biên cảnh Thanh Lai Phủ 60 km, phía đối diện là Kỳ Lực trấn của Myanmar.
Vì màn đêm buông xuống, nội thành Thanh Lai Phủ vẫn xa hoa trụy lạc, nhưng ra khỏi thành thì đừng nói khách du lịch, không có một bóng cảnh sát. Trừ hai loại người này ra chỉ còn lại...
Diệp Dương Thành đứng trên đầu cầu, biểu tình bất đắc dĩ.
Năm cây súng tự động AK47, họng súng đen ngòm chĩa vào Diệp Dương Thành. Năm nam nhân da ngăm đen lộ cánh tay trần bao vây Diệp Dương Thành. Một nam nhân xí xô xí xào nói gì đó với Diệp Dương Thành, tiếc rằng hắn không nghe hiểu tiếng Myanmar, không biết tiếng Thái Lan, không hiểu nổi nam nhân kia muốn biểu đạt cái gì.
Có một điều chắc chắn rằng tuyệt đối không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2422133/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.