- Dạ, con nghe rồi.
Trên lầu ba truyền ra thanh âm tiếng trả lời của Vương Tuệ Tuệ, không bao lâu cửa sổ mở ra, Vương Tuệ Tuệ vươn đầu ra ngoài nhìn thấy Diệp Dương Thành cùng Lâm Mạn Ny, trên mặt lộ ý cười nồng đậm:
- Lão Diệp, hai người lên đây đi!
- À, được.
Diệp Dương Thành cũng không có gì kiêng dè, gật gật đầu, nhìn mẹ của Vương Tuệ Tuệ hỏi:
- Dì, chúng cháu có thể…?
- Đi, đi thôi.
Mẹ Vương Tuệ Tuệ đương nhiên không có ý kiến, cười gật đầu, đánh giá Lâm Mạn Ny, đợi khi hai người vào nhà, bà chợt lẩm bẩm:
- Cô gái kia thật xinh đẹp…
- Mẹ, hai người kia là ai vậy?
Ngay khi bà còn đang lẩm bẩm, một thanh niên chừng hai mươi tuổi, dáng người có chút mập mạp lái chiếc xe điện ngừng lại ở cửa, một bên lấy xuống gia vị trong giỏ xe vừa tò mò nhìn theo bóng dáng hai người Diệp Dương Thành, hỏi thăm mẹ mình.
- Là bạn học của chị con cùng bạn gái của cậu ấy.
Mẹ Vương Tuệ Tuệ hất hất đầu về phía xe Audi đỗ tại cửa, nói:
- À, còn là ông chủ của chị con đâu…
- A, chính là Diệp Dương Thành sao?
Thanh niên giật mình gật đầu:
- Con có nghe chị nói qua, nhưng hắn không phải chỉ mở vài tiệm bán thời trang sao.
Ánh mắt hắn dừng tại xe Audi, chần chờ, lại hỏi:
- Chiếc xe này thuê tới đi?
- Đứa nhỏ này, con quản chuyện của người ta làm gì?
Mẹ hắn bật cười nói:
- Nghe chị con nói chuyện trong tiệm cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2422252/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.