Vương Minh Kỳ không nhúc nhích, biểu tình đọng lại, gã đứng yên tại chỗ như khúc gỗ.
Diệp Dương Thành hao phí năm ngũ điểm linh lực thi triển ra cấm cố thuật sướng rơn, đã ghiền. Năng lực thi triển pháp thuật thế này khiến tâm tình Diệp Dương Thành cực kỳ hưng phấn, hắn hít sâu mấy lần, phất tay giải trừ cấm cố thuật trên người Vương Minh Kỳ.
Diệp Dương Thành mở miệng hỏi:
- Có cảm giác gì không?
Được giải trừ cấm cố thuật làm gã không thể nhúc nhích, đầu tiên Vương Minh Kỳ ho sặc sụa:
- Khụ khụ!
Vương Minh Kỳ cúi đầu, cười khổ nói:
- Chủ nhân, tiểu phó hoàn toàn không có sức chóng đối pháp thuật của chủ nhân.
Diệp Dương Thành sửng sốt:
- A!
Diệp Dương Thành thầm xấu hổ, hèn gì tiêu hao có năm điểm linh lực đã giam cầm được Vương Minh Kỳ, dị nhân tương đương với S giai. Đây không phải vì uy lực pháp thuật quá lớn mà do thần quyền trói buộc, Vương Minh Kỳ không có năng lực chống cự. Tức là dù Diệp Dương Thành thi triển cấm cố thuật một điểm linh lực vẫn có thể giam cầm Vương Minh Kỳ.
Tuy không thể xác định uy lực pháp thuật mình có nhưng Diệp Dương Thành vẫn hỏi:
- Cảm giác bị giam cầm vừa rồi như thế nào?
Vương Minh Kỳ bị ấn tượng sâu sắc:
- Ngăn cách với thế gian.
Mắt Vương Minh Kỳ lóe tia sợ hãi, khom lưng nói:
- Sau khi bị giam cầm tiểu phó cảm giác chính mình hoàn toàn ngăn cách với thế giới này, như là... Như bi người chôn sống trong đất.
Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-chuong-than-quyen/2422767/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.