Tống Hoài Thừa cau mày một lúc rồi quay ngừoi đi ra cửa, Cố Niệm yên lặng thu dọn đồ đạc.
" Hoài Thừa, em đã mua vài bức tranh." Chu Hảo Hảo nhẹ nhàng đi tới, phía sau là một chàng trai trẻ tuổi.
Cố Niệm đứng ở đó, khoảng cách vài mét liền chạm mặt cô ta.
Chu Hảo Hảo quay sang, giống như đối mặt với cô là một người xa lạ, thản nhiên: " Tranh đặt ở chỗ này đi."
" Được. Tống phu nhân, phiền bà kí vào tờ đơn này."
Chu Hảo Hảo rất nhanh kí tên mình vào.
Cố Niệm cảm thấy như bị người ta tát mạnh.
Tống phu nhân!
Nét mặt thay đổi không để lại dấu vết, cô mỉm cười.
Chàng trai rời đi, để lại ba người bọn họ.
Lúc này Chu Hảo Hảo mới quay người lại, cuối cùng cũng nhìn thấy cô rồi: " Hoài Thừa, sao Cố Niệm lại ở đây?" Trong mắt cô ta tràn đầy khó hiểu.
Tống Hoài Thừa nhìn lướt qua bức tranh bên cạnh: " Cố Niệm đến đây vẽ tranh."
Chu Hảo Hảo bừng tỉnh: " Cố Niệm, bây giờ cô còn vẽ tranh à? Trước kia tôi rất thích tranh cô vẽ, rất có hồn. Không gian nhà tôi quá rộng lớn, cô nhất định giúp chúng tôi vẽ thật đẹp đó."
Cố Niệm nghiêm mặt, khuôn mặt mộc mạc của cô hoàn toàn không trang điểm: " Tống phu nhân, tôi đã đưa bản thiết kế cho Tống tiên sinh rồi. Tôi còn có việc, xin phép đi trước."
Chu Hảo Hảo đi lấy chai nước khoáng: " Bên ngoài rất nóng, uống nước nhé."
Cố Niệm cầm chai nước cô ta đưa tới: " Cảm ơn." Thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chap-niem-da-man/1296452/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.