Tancred và cái cây
Ở lầu trên cùng của Ngôi Nhà Sấm, Tancred Torson đang xem xét mức độ hư hỏng của căn phòng ngủ. Nó đá một đống giày ra khỏi lối đi và ngồi lên giường, hay nói cho đúng là những gì còn lại của chiếc giường. Cái nệm đã bay tuốt vô góc phòng đằng kia, tấm trải giường thì nằm một nùi rối tung dưới chiếc tủ quần áo đổ kềnh.
Tancred đang mặc mỗi chiếc quần ngủ với áo chùng màu xanh lá cây. Hầu hết quần áo của nó đã rách bươm hoặc bị lấm lem đồ ăn. Mỗi khi giận dữ nó đều phát mệt, nhưng nó chẳng làm sao kềm được. Những đợt sóng thịnh nộ cứ thế trào ra, khiến không khí xung quanh rơi vào hỗn loạn.
Bà Torson thò đầu qua cửa phòng.
"Con xuống ăn tối chứ, con?" Bà hồi hộp hỏi.
"Mẹ có tin con không?" Tancred ủ ê nhìn chằm chằm xuống sàn nhà.
"Ừm, suốt ngày nay yên ắng hơn một chút rồi." Bà Torsson nói.
"Mẹ, con xin lỗi vì làm mẹ nhức đầu." Tancred lầm rầm.
"Tại con không kềm được được thôi mà. Mẹ biết."
Mẹ của Tancred chạy vội xuống lầu. Có những ngày bà chỉ ước ao được sống ở nơi nào đó khác, bên một ông chồng dễ thương bình thường và một cậu con trai bé nhỏ, lặng lẽ. Nhưng bà yêu cái gia đình bão tố của mình, và bất chấp những cơn nhức đầu, bà biết mình không bao giờ có thể hạnh phúc được như vậy với bất cứ ai khác.
Tancred theo mẹ xuống lầu và ngồi vô chỗ của mình bên bàn bếp. Ông Torsson đang đào bới dở một suất thịt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/charlie-bone-2-charlie-bone-va-qua-cau-xoan-thoi-gian/2131465/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.