Khi đoàn người của Tử Li cải trang thành bình đầu bách tính (dân tóc húi cua =]]) tiến vào Lân Châu thành, Bắc Linh kinh đô lại truyền ra một tin tức làm cho mọi người ồ lên một trận.
Ngay sau vài ngày Bắc Linh vương táng nhập hoàng lăng, báo mộng cho hoàng tử An Cẩn Lạc hướng về hơn mười vị văn thần võ tướng trong triều, viết: “Trẫm chi băng (chết) đúng là ngoài ý muốn, hi vọng các khanh chớ trách tội đại hoàng nhi. Trẫm hôm nay báo mộng với chư vị là có sự tình quan trọng muốn tuyên, thường ngôn(lời hay nói) ‘ gia không thể một ngày vô chủ, quốc không thể một ngày không có vua ’, trẫm băng hà nhiều ngày, quốc cũng vô quân nhiều ngày, tình trạng này tuyệt không ổn vào lúc này, trẫm đặc biệt mệnh chư vị tức tốc chọn ngày lành tháng tốt, thay đại hoàng tử An Cẩn Lạc khánh cử đại điển đăng cơ!”
Biên quan chúng tướng nghe được tin báo này tức giận đến chửi ầm lên: “Khá khen cho nghịch tặc không biết xấu hổ!”
Mà ngay cả Ngụy Trọng Sở luôn luôn ôn hòa cũng không ngăn được nhíu chặt mày, trầm ngâm trong chốc lát, y xua tay làm cho chúng tướng bình tâm chớ giận, nói: “Tin tức này đối với chúng ta tất nhiên bất lợi, nhưng trước mắt tối trọng yếu là chúng ta sớm ngày đem điện hạ đón nhập trong quân!”
Y vừa nói như thế, mọi người mới thoáng áp chế cơn tức.
Một thanh niên tướng lãnh hơn hai mươi tuổi bắt đầu lòng đầy căm phẫn nói: “Công tử, điện hạ là chúng ta phải đón, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chat-tu-dien-ha/1298848/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.