“Lục Chúc.”
Cảnh Tự gọi cô một tiếng rồi băng qua đường cái đến cạnh cô. Cảnh Triết nhìn thấy Cảnh Tự, sắc mặt có chút khó coi, ngượng ngùng nói: “Em trai, cuối cùng cũng gặp được em. Khoảng thời gian này anh luôn không liên lạc được với em. Lần này anh thi đậu đại học Bắc Thành rồi nhưng mẹ lại không yên tâm về em nên muốn anh tới thăm em.”
Cảnh Tự nhếch miệng lên giễu cợt nói: “Anh đến tìm tôi sao?”
“Anh…”
Cậu ta nhìn Lục Chúc Chúc, gò má đột ngột đỏ lên. Đối mặt với Cảnh Tự, cậu ta luôn vụng về như vậy.
“Lục Chúc, tìm tôi có việc gì?” Lúc anh nói, tự nhiên cởi ba lô trên vai Lục Chúc Chúc xuống rồi đeo lên vai mình.
“À, có chút chuyện, nhưng mà…” Cô nhìn Cảnh Triết rồi nói: “Anh em hai người cũng lâu rồi chưa gặp nhau chắc có rất nhiều chuyện để nói, em chờ một chút cũng được, không sao.”
“Tôi chẳng có gì muốn nói với anh ta cả.” Cảnh Tự kéo Lục Chúc Chúc rời đi.
“Cảnh Tự, lúc đó em không nói tiếng nào đến Bắc Thành. Cha mẹ cũng rất lo lắng.” Cảnh Triết nhìn bóng lưng của anh rồi tận tình khuyên nhủ: “Sau này cha để em học trường nghề, em cũng nhất quyết không muốn, ngay cả điện thoại cũng không nghe. Em nghĩ trường ở Bắc Thành dễ vào như vậy sao, trường này…cũng là cha dùng quan hệ mới giúp em vào được. Em không lo học thật tốt không phải là phụ lòng bọn họ sao?”
Lục Chúc Chúc cảm thấy cổ tay cô từng chút từng chút bị Cảnh Tự nắm chặt.
“Nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chau-gai-cua-sieu-sao/2337846/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.