Lục Chúc Chúc tiếp tục thở, gập bụng liên tiếp năm mươi lần rồi nằm gục trên bờ biển vì quá mệt.
Lục Hoài Nhu cười nói: “Xem ra đúng là người quan trọng rồi.”
Lục Chúc Chúc đáng thương mà nói: “Thật sự chỉ là bạn bè, con không có yêu đương.”
“Con làm chứng, chị thật sự không yêu đương!” Lục Phương tiện chạy nhanh nhấc tay: “Chị ấy chỉ là vừa bị từ chối mà thôi.”
Lục Chúc Chúc khó hiểu: “Làm sao em biết được!”
“Chị với Tưởng Thanh Lâm nói chuyện lúc sáng, em vô tình nghe thấy.”
“Con bị từ chối?” Lục Hoài Nhu lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ông thấy tò mò về người đó rồi đấy.”
“Ông nội, ngày nào ông cũng bận rộn, không cần lo mấy việc này của con đâu.” Lục Chúc Chúc đỡ ông cẩn thận: “Con biết đúng mực mà.”
Cô lại làm nũng, cuối cùng thì Lục Hoài Nhu cũng buông tha cho cô làm gì thì làm.
Dù sao thì đó cũng là chuyện riêng của hai đứa trẻ, Lục Hoài Nhu tuy không yên tâm, nhưng ông cũng biết rằng một số việc diễn ra theo lẽ tự nhiên, không nên can thiệp quá nhiều vào chuyện tình cảm của cô, dù sao con bé cũng đã lớn.
“Vẫn còn năm mươi lần gập bụng, chút nữa con sẽ vào khách sạn làm sau.”
“Ông thật là… Tính toán chi li quá!”
“Phải không, ông tính toán chi li à?”
Nhìn nụ cười lạnh lùng của Lục Hoài Nhu, Lục Chúc Chúc đột nhiên kinh hãi: “Không không không, ông là ông nội tốt nhất trên đời, con nghe lời ông mà!”
……
Lục Chúc Chúc vội trở về Bắc Thành trước khi Cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chau-gai-cua-sieu-sao/2337861/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.