Lúc 10 giờ tối, đường Tân Giang vẫn náo nhiệt tưng bừng. Đèn neon chớp nháy rực rỡ, xe phân khối lớn gầm rú trên phố, trước cửa tiệm tôm hùm nhỏ treo đầy lồng đèn, một đám nam nữ ngồi lướt điện thoại, kiên nhẫn chờ đến lượt gọi món.
Lâm Diểu tìm đến quán bar nằm ở góc phố, nơi treo tấm biển đồng cổ có tên "Một Giờ Rưỡi".
Quán làm ăn rất phát đạt, khách ra vào tấp nập, đa số là những người trẻ tuổi, ăn mặc thời thượng, trông vô cùng sành điệu.
So với bọn họ, Lâm Diểu với khuôn mặt thanh tú mộc mạc, chỉ mặc áo sơ mi trắng cùng quần jeans, tóc cột đuôi ngựa như thời còn đi học, trông có vẻ hơi lạc lõng.
Cô còn chưa kịp bước vào thì đã bị bảo vệ chặn lại kiểm tra chứng minh thư.
Quán bar mang phong cách trang trí công nghiệp. Vừa đặt chân vào, cô lập tức bị cuốn vào bầu không khí sôi động đến ngất ngây.
Ánh đèn đỏ rực chớp tắt liên tục, hòa quyện cùng những tia sáng lập lòe, quét qua lại khắp sàn nhảy. Nhạc điện tử dồn dập và cuồng nhiệt khiến màng nhĩ cô rung lên ong ong. Một nhóm nam nữ trẻ tuổi đắm chìm trong điệu nhảy, giơ tay đong đưa theo nhịp trống, tận hưởng niềm vui một cách thả mình và cuồng nhiệt.
Lâm Diểu vòng qua sàn nhảy, tìm đến một ghế lô gần quầy bar rồi ngồi xuống.
Cô liếc nhìn về phía quầy, thấy có hai nam hai nữ đang tất bật pha chế, nhưng lại không thấy bóng dáng Văn Dã đâu.
Rất nhanh sau đó, có nhân viên phục vụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-bong-khuoc-nha/2131524/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.