Biết được Quý Thừa Xuyên phải đến bệnh viện tái khám, xế chiều hôm đó, Tống Dao liền chuẩn bị đầy đủ đồ dùng để cải trang, nào là đeo kính mát, bịt khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, lén lén lút lút đến bệnh viện.
Cô ăn mặc như vậy quanh quẩn ở trước cửa bệnh viện một hồi lâu, người ngoài tò mò liếc mắt nhìn xem, ngau cả chú bảo vệ của bệnh viện cũng chú ý đến cô, chạy tới hỏi: “Cô gái à, cháu đến khám bệnh phải không?”
“Vâng…” Tống Dao gật đầu.
Chú bảo vệ bừng tỉnh ngộ: “Cháu đến khám bệnh lậu, đúng không?” Âm thanh của chú quá lớn, khiến cho mọi người xung quanh che miệng cười trộm.
Nếu không có khẩu trang che lại, Tống Dao hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống, vội vã khoác tay: “Không, không phải… Cháu đến đây tìm người…”
“Cháu không cần phải giải thích đâu.” Chú bụng to khoác tay, “Bệnh lậu cũng là bệnh, rất bình thường, hơn nữa gần đây, bệnh viện của bọn chú có khoa bệnh lậu rất nổi danh, mỗi ngày đều có rất nhiều người như cháu nghe tiếng tăm mà đi đến, đối mặt với căn bệnh này, đừng cảm thấy xấu hổ, nhất định phải tích cực tiếp nhận trị liệu…”
Ông chú liến thoắng không ngừng, thuộc nằm lòng bài giới thiệu bệnh viện vốn nổi tiếng nhất là khoa bệnh lậu, Tống Dao quýnh quáng sắp khóc. Đúng lúc này, một bóng người cao lớn lách qua, đứng bên người Tống Dao, cánh tay dài duỗi ra, ôm chặt bờ vai của cô.
Tuy nhiên, người đến cũng bịt khẩu trang, đeo kính mát, che đậy đầy đủ, nhưng Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-tinh/2658034/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.