Tống Dao chán nản trở về văn phòng, tâm trạng vô cùng sa sút. Theo lý mà nói, cô đã sớm quen với cái tính xấu của tổng giám đốc đại nhân, nhưng vừa rồi Quý Thừa Xuyên thật lạnh lùng, khiến cô không khỏi lần đầu tiên thất vọng nặng nề.
Cô cảm thấy có lẽ mình đa tình, nghĩ rằng mình có thể thân thiết với Quý Thừa Xuyên. Suy cho cùng, anh là tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên cao cao tại thượng, cô chỉ là cô thư ký nhỏ vừa mới vào. Có lẽ, Quý Thừa Xuyên chưa bao giờ để cô vào mắt, tất cả sự quan tâm đó chẳng qua là nhất thời nổi hứng thôi, giống như nuôi vật cưng trong nhà, cao hứng thì xoa đầu, mất hứng thì đá một cái.
Vừa nghĩ đến trong mắt Quý Thừa Xuyên có thể mình chỉ là một con cún, Tống Dao thật lòng trở nên tuyệt tình, cảm thấy lòng tốt bị chó gặm, hận không thể chạy về hất bánh trứng vào mặt anh.
Đương nhiên, Tống Dao không có can đảm làm như thế, những điều ấm ức lặng lẽ giấu ở trong lòng, tiếp tục làm việc.
Sau khi kết thúc buổi sáng, các đồng nghiệp đều đến phòng ăn dùng cơm, cô không muốn ăn nên không đi, bỗng điện thoại vang lên tiếng kêu.
Neil: Cơm trứng của tôi đâu?
Tống Dao lúc này mới nhớ mình còn thiếu Khương Nam Hiên một bữa cơm, vội vàng trả lời.
Dao Phát Tài: Tôi có mang đây, bây giờ đưa cho anh?
Neil: Nhanh lên!
Vừa thấy tin nhắn, Tống Dao vội mang lồng đựng cơm chạy qua văn phòng Khương Nam Hiên. Trên đường đi cô không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-tinh/2658432/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.