Trầm Nhứ lảo đảo đi về khu ghế ngồi, nơi Khúc Thanh Lê đang cùng một nhóm bạn chơi bài uống rượu, không khí náo nhiệt vô cùng.
Thấy Trầm Nhứ quay lại, Khúc Thanh Lê đặt ly rượu xuống: “Nhứ Nhứ, cậu sao rồi, vẫn ổn chứ?”
Trầm Nhứ lắc đầu: “Không sao, chỉ là lúc nãy có lẽ uống quá nhanh, giờ hơi say rồi.”
Khúc Thanh Lê đỡ cô: “Ngồi xuống nghỉ một lát đi.”
Cô cũng tự trách bản thân: “Lẽ ra tớ phải giành lấy ly rượu của cậu sớm hơn.”
“Không ngồi đâu.” Trầm Nhứ cơ thể hơi loạng choạng, ánh mắt dần trở nên mơ màng, cô vẫy tay: “Cậu chơi tiếp đi, đầu tớ hơi đau, tớ phải về trước.”
“Ê, đợi chút.”
Khúc Thanh Lê nắm tay cô, cười một cách đầy tính toán: “Tớ đã gọi người đưa cậu về, cậu ngồi một lát, người đó sắp tới rồi.”
Trầm Nhứ nhíu mày, biểu cảm có chút mơ hồ, cô ngơ ngác hỏi: “Ai vậy?”
Khúc Thanh Lê chớp mắt, thần bí nói: “Sớm thôi cậu sẽ biết, nếu tớ nói ra thì còn gì là bất ngờ nữa.”
Nghe vậy, Trầm Nhứ mơ màng nhớ lại trước khi say, Khúc Thanh Lê đã nói sẽ chuẩn bị cho cô một “ngạc nhiên”.
Trầm Nhứ: “……”
“Ê! Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Thới tới liền!” Khúc Thanh Lê nâng cằm lên: “Nè, người đến rồi.”
Trầm Nhứ nhìn theo hướng ánh mắt của Khúc Thanh Lê, không xa lắm, Hứa Triết mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, đang chậm rãi bước về phía họ.
“Chuyện gì vậy?” Trầm Nhứ nhíu mày quay lại hỏi.
Khúc Thanh Lê cười giải thích: “Hứa Triết hình như thích cậu lắm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-ve-phia-em-diep-kien-tinh/2750287/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.