“Đung a đưa… Đung đưa đến cầu bà ngoại… Đung a đưa…”
37 nhắm hai mắt, nghe giọng nói quen thuộc làm cậu bực bội hết sức, nghĩ ngợi nếu như lần này vẫn không đầu thai thành công, trở về rồi phải bất chấp mọi giá hỏi ra được câu tiếp theo sau “cầu bà ngoại” là gì.
Thuyền tròng trành.
37 không nhúc nhích, đây là động tĩnh lúc có quỷ mới lăn lên thuyền.
Có khi chính là vị mới vừa nhồi máu cơ tim cùng cậu một xác hai hồn chết đi.
Lần đầu tiên mình chết, hình như cũng lăn lộn cả buổi mới tới, nhưng không nhớ là lăn thế nào nữa.
Quỷ mới không biết nói, không rảnh lo nói chuyện, chỉ đi đi lại lại trên thuyền.
Cảm giác mất đi thân thể rất khó chịu, không sờ thấy, không nhìn thấy, đã vậy còn có đủ loại mê man, hoảng sợ, dằn vặt, không cam chịu.
Người lái đò rất thích thú trạng thái quỷ mới này, lặp đi lặp lại vài câu đung đưa đung đưa là bắt đầu cười khặc khặc.
Có điều, làm lão vui sướng hơn, có lẽ là vì đã có thể gặp lại 37 trên thuyền nhanh như vậy.
“Câu kia nói thế nào ấy nhỉ,” Người lái đò khàn giọng nói, “Hồ Hán Tam ta đã trở lại…”
“Chưa nghe bao giờ.” 37 bực bội nói.
“Cậu không xem tivi à?” Lái đò cười khặc khặc vài tiếng, “Cũng phải, 20 tuổi, lúc phim này chiếu nhóc vẫn chưa đầu thai đâu.”
37 không nói chuyện, nhích về phía đầu thuyền, giữa một màu đen kịt cậu lại một lần nữa nhìn thấy ánh đèn và ván cửa trong ánh đèn, à không, cầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chet-di-chet-lai-tu-lai-tu-khu/426756/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.