Nụ hôn này cũng không có gì là ghê gớm, nhưng lúc môi Lư Nham chạm lên trán Vương Việt, trong lòng hắn lại đột nhiên kinh hoàng.
Vầng trán nhẵn mịn của Vương Việt cùng với cảm giác ân ẩn ấm áp này, trong nháy mắt hiện lên như một luồng điện.
Dòng suy nghĩ của Lư Nham có một thoáng tạm dừng, tiếp đó, đủ hình ảnh như lên cơn động kinh gào thét thoảng qua trước mắt hắn, trong chốc lát. hắn gần như không nhìn rõ được Vương Việt trước mặt.
Đến ngay sau đó chính là giọng nói, chồng chất lên nhau, xa xa gần gần, cả nam lẫn nữ.
“Anh làm sao thế?” Vương Việt thấy mồ hôi lấm tấm trên thái dương Lư Nham, “Nham Nham?”
Lư Nham lùi lại một bước, chống tay lên tường mới không quỳ thẳng xuống đất.
Đau đầu, đau đớn dữ dội làm ngón tay đang ấn lên tường không kiềm chế được mà run lên.
Những hình ảnh và âm thanh ấy ùa vào đầu óc hắn trong mấy giây ngắn ngủi như thể giếng phun, làm hắn không có thời gian thấy rõ nghe rõ, cũng không có thời gian tiêu hóa từng thứ một.
“Nham Nham…” Vương Việt nhìn Lư Nham dựa vào tường rồi chậm rãi trượt ngồi sụp xuống ôm đầu, hơi không biết phải làm thế nào, cậu duỗi tay nhẹ nhàng chạm vào ngón tay Lư Nham, giọng run lên, “Anh làm sao thế?”
Lư Nham không nói gì, một mảnh nổ vang hỗn loạn cùng với những đoạn ngắn không ngừng ập về phía hắn trong đầu làm hắn căn bản không nhìn rõ cũng không nghe được rõ xung quanh.
Nhưng hắn có thể cảm nhận được Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chet-di-chet-lai-tu-lai-tu-khu/426834/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.