Bốn người hạnh phúc kia cười lớn rồi nắm tay nhau về chỗ ngồi của họ, Quốc Trình thì mặt lại đỏ ngượng vì bị bọn họ châm chọc mình với Diễm Quỳnh, anh ăn hết hai cây que xiên đó rồi bước xuống dạo biển. Ban đầu anh đi từ từ nhằm đánh sự lạc hướng của hai cặp đôi ngồi trên kia, sau đó anh bước nhanh lại chỗ Diễm Quỳnh đang ngồi hướng mặt ra biển và nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô nói:
- Chị không tắm biển sao mà lại ngồi nhìn biển có vẻ trầm tư vậy?
Diễm Quỳnh đang suy nghĩ vu vơ thì giật mình khi nghe giọng nói của Quốc Trình, cô quay sang thì thấy anh cũng đang ngồi kế bên mình, tướng anh ngồi cũng giống mình nữa. Dù không sát bên cạnh nhau như cặp tình nhân nhưng từ góc độ của cô nhìn sang anh thì trông anh thật quyến rũ, lần đầu tiên cô gặp và nhìn thấy kĩ đôi mắt buồn của một chàng trai tuổi 22, đôi mắt ấy chất chứa bao nhiêu điều thầm kín không biết tâm sự cùng ai. Sống mũi cao, mái tóc thì phất phơ bay trong gió. Cô càng nhìn thì càng muốn ngồi sát lại gần anh hơn để có thể được chạm vào khuôn mặt đang hướng về biển với ánh mắt nhìn mông lung xa vời ấy. Bây giờ khi đã thoát ra khỏi vòng vây của cơn say tình kia thì cô mới nhận là ngoài Kỳ Tường mà mình biết vẫn còn có một người đẹp và quyến rũ hơn cậu ấy nhiều, và người đó đang ngồi kế bên cô. Quốc Trình dường như cảm nhận được như ai đó đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-can-du-nang-hoa-se-no/169730/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.