“Tử Vũ ca.
Nhìn nhìn, thật là đẹp a~~~
Ta mua mua có được hay không?~~
Cái này, cái này, cái này như thế nào đâu?”
Mạc Nhi giọng nói líu lo không ngừng, níu lấy tay Tử Vũ dắt đi khắp nơi.
Khiến người người đi ngang qua, đều không khỏi hiếu kỳ, tò mò ngoái nhìn.
“Cây Sương Đông Thảo này chưa tới mùa, chính là đồ phế phẩm, không cần nhìn.
Mạch La Hoa, mỗi thêm một cánh, sẽ có thêm một thành dược hiệu, thứ này chỉ vừa tới 4 cánh, lại bảo quản tốt, coi như tạm được.
Bộ bàn cờ làm từ gổ của Hồng Kết Thụ??? Hiếm có a, Mạc Nhi thật giỏi đâu rồi.
À ể… Lại thêm một bức tranh, giả lấy họa phong của Ly Hiếu công tử, mấy ngày này thứ này cứ thế hút hàng như vậy sao???
Mạc Nhi đi thôi, thứ này không cần nhìn, ngươi muốn, ta về tiện tay vẽ một bức cũng còn đẹp hơn cho ngươi.”
Cử mỗi một gian hàng, mỗi một vật phẩm, bất kể là tranh chữ, dược liệu, binh khí, sách cổ, chỉ cần Mạc Nhi tỏ ý muốn mua, Tử Vũ đều có thể nhanh chóng làm ra đánh giá, như cảm thấy thích hợp, giá tiền công đạo, hắn ắt sẽ không tiết mà mua cho nàng.
5 năm qua đi, 5 năm sống đầy thanh nhàn, thư sướng, an phận tại tòa thành này là vậy.
Nhưng không có nghĩa là Kha lão sẽ bỏ mặt Tử Vũ thỏa sức rong chơi, muốn làm sao thì làm.
Bắt đầu từ những thứ cơ bản như đọc sách viết chữ, cầm kỳ thi họa tác, các loại tạp kỹ, lịch sử dị chí.
Cho đến việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-cao-ngu-linh-su/1799583/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.