Sau khi xe ngựa của Dương Chi ra khỏi kinh thành, một đoàn xe ngựa lớn cũng trong đêm đó gấp gáp vội vã hướng về phía hoàng cung, bên trên có treo một lá cờ hoàng thất.
———————
Canh tư, Tiểu Hạ theo thói quen tỉnh giấc, lại không thấy Phí Oanh đâu, vốn nghĩ nàng ấy đã thức dậy trước, cho nên cũng tranh thủ sửa soạn để hầu hạ nương nương
"Này, cô có thấy Phí Oanh tỉ tỉ không?" - nàng bắt lấy một nô tì quét dọn ở Hiền Phúc cung hỏi
"Tiểu Hạ tỉ tỉ, nô tì không thấy"
Tiểu Hạ thắc mắc, nhưng mấy ngày nay Phí Oanh vẫn hay lén ra ngoài làm việc giúp nương nương, cho nên nàng cũng không còn bận tâm, đợi đến canh năm mới bước đến sương phòng của Dương Chi gọi nhẹ
"Nương nương, người thức chưa ạ?"
Không thấy tiếng trả lời, nàng đành đứng đợi thêm một chút, tâm tình càng lúc càng hiện rõ sự bất an, Tiểu Hạ cuối cùng không nhịn được mạo phạm đẩy cửa vào
"Nương nương..."
Không có nương nương?
Nàng vội buông đồ dùng cá nhân cầm trên tay xuống, chạy đi khắp Hiền Phúc cung tìm người, cuối cùng lại trở về sương phòng của nương nương, bên trên giường đặt hai bức thư và một chiếc rương nhỏ
'Gửi Tiểu Hạ'
'Gửi Minh Nguyệt'
Nàng thật sự đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, nương nương cùng Phí Oanh, bọn họ thế nhưng bỏ rơi nàng! Tiểu Hạ ngồi sụp xuống nền đất, ôm lấy hai lá thư mà khóc, cuối cùng lấy lại bình tĩnh, mở ra bức thư của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-dai-xuyen-khong/214876/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.