Kiều Nghệ thấy vậy, biết hổ mẹ đang lo lắng cho mình cũng không nói gì nữa, đầu tiên là phóng dị năng của mình ra rồi mới cẩn thận bò xuống dưới lầu.
Kiều Nghệ vừa bò vừa cẩn thận chú ý nước mưa phía dưới, đợi đến khi cô chỉ cách nước mưa một mét bỗng chợt hít sâu một hơi rồi tiếp tục bước xuống bậc thang, ngay sau đó cô lập tức nhìn thấy nước mưa bị cái lồ ng vô hình ngăn cách, để trống một mảng gạch men ướt sũng.
Thật, thật là thần kỳ!Kiều Nghệ kinh hãi đến mức lông trên đầu xù hết cả ra, mắt hổ tròn vo không thèm chớp nhìn chăm chú xuống phía dưới.
Cô lại thăm dò bước xuống một bậc thang, nước mưa lại bị lồ ng bảo vệ ngăn cách ra xa thêm một chút.
Quá tuyệt vời!Kiều Nghệ không ngừng thầm hoan hô ở trong lòng.
“Rống! "Hổ mẹ lại rống lên một tiếng, Kiều Nghệ trong nháy mắt hoàn hồn rồi vội vàng thu hồi dị năng, vụng về leo lên cầu thang.
"Grừ grừ! " Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ có thấy không? Dị năng của con còn có thể ngăn cách được nước mưa đó!Hổ mẹ lẳng lặng nhìn nhóc con vụng về bò lên, chờ đến khi cô tới gần, nó mới li3m láp bộ lông lộn xộn vì dựng đứng lên trên trán cô.
"Grừ grừ! " Mẹ ơi, con vui vẻ lắm luôn ấy, nếu chúng ta ăn hết lương thực rồi, con có thể mở lồ ng bảo vệ ra rồi đi ra ngoài, như vậy chúng ta sẽ không bị mưa rơi ướt người nữa!Kiều Nghệ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng trong tiềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-day-xuyen-thanh-ho-con-nuoi-boss-phan-dien-xuyen-sach/1487635/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.