Bờ biển, ánh mặt trời, bầu trời xanh, mây trắng, nước biển.
Tô Tranh dẫn Mạc Yên Nhiên đi học bơi, Mạc Cách Ly bị Mạc Yên Nhiên lôi đến, nhưng hình như Mạc Cách Ly không hề có hứng thú gì, chỉ đứng ở bên cạnh mà nhìn.
Mạc Yên Nhiên là một học sinh vô cùng thông minh, bé hoạt bát chăm học hỏi, dưới sự giảng giải quy tắc của Tô Tranh bé như một chú chim con tò mò líu ríu hỏi, Tô Tranh luôn kiên nhẫn trả lời. Cuối cùng cũng nói xong, Tô Tranh cẩn thận thay cô bé chọn bàn đỡ, mặc áo phao, dẫn bé đến chỗ nước lông, dạy bé tập đạp nước.
Lần đầu tiên Mạc Yên Nhiên không phải dùng đến phao tròn, khi mới bắt đầu xuống nước còn có chút sợ, nhưng bé vô cùng ngạc nhiên, bé cảm giác sau lưng mình giống như có một lức chống đỡ, để cho mình không bị chìm xuống đáy biển, hơn nữa bên cạnh bé còn có Tô Tranh điều này làm cho bé an tâm hơn rất nhiều, vì vậy mà bé thoải mái giao thân thể mình cho nước biển.
Hai chân bé vui sướng đạp vào làn nước, làm như hướng dẫn của Tô Tranh rất nhanh bé đã nắm được điểm mấu chốt, giống như một con cá đang bơi lội trên mặt nước cô bé vui vẻ cười.
Bé vừa đạp nước, tiếng nước va vào nhau ầm ầm, vừa lớn tiếng, vừa cười , vừa gọi: ” Cách Ly, mau đến đây nhìn, chị đang bơi nè.”
Tô Tranh ở bên cạnh bật cười, rời khỏ chỗ đứng, Mạc Yên Nhiên còn chưa biết nổi vậy mà bé đã tự nhận mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-du-anh-can-cau/859504/quyen-15-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.