Những ngày sau đó, Trần Thiên Hương lúc nào cũng ở bên chăm sóc Vũ Hương Ly. Bước vào giai đoạn ốm nghén càng mệt mỏi hơn, Vũ Hương Ly cơ thể lúc nào cũng khó chịu, cả người mệt mỏi, nôn mửa rất nhiều. Tuy Trần Thiên Hương biết đây là những điều bình thường mà phụ nữ mang thai sẽ xuất hiện, nhưng vẫn không tránh khỏi nhìn người kia mệt mỏi mà đau lòng.
Hai người ở căn nhà riêng của Trần Thiên Hương, trước đây cô thường xuyên đi công tác, cũng sớm mua căn nhà này, tuy không phải ngôi nhà sang trọng, nhưng vô cùng đẹp đẽ, tiện nghi.
Trong phòng khách, trên ghế sofa lớn, Vũ Hương Ly nằm gối đầu lên đùi người kia ngủ, Trần Thiên Hương yên lặng đọc sách, thỉnh thoảng không quên nhìn sang khuôn mặt xinh đẹp kia một lần.
– Ưm…
Vũ Hương Ly cựa mình, sau đó mở mắt, bàn tay còn đưa lên dụi dụi.
– Em dậy rồi à? Uống cốc sữa nhé?
Trần Thiên Hương dịu dàng hỏi, Vũ Hương Ly ngồi dậy, lắc đầu, sau đó ôm lấy eo người kia, vùi mặt vào tóc.
– Chị, mình về Việt Nam đi. Em không muốn ở đây nữa.
Vũ Hương Ly nho nhỏ nói, cô muốn về Việt Nam, muốn trở về chung cư kia, chỉ có ở đó mới cảm thấy dễ chịu, ấm áp. Vả lại, Trần Thiên Hương cùng cô ra nước ngoài cũng đã khá lâu, công việc bỏ bê quá lâu không hề tốt.
– Sao em lại muốn về?
– Em thích nhà ở Việt Nam, em muốn về. Dù sao cũng mang thai thành công rồi, kiểm tra định kì cứ đến bệnh viện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-em-yeu-chi/1893894/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.