15 phút sau, một người đến giao một hộp bánh pudding
"Em thấy sao?" Tôi cầm đưa cho Rin
Thằng nhóc ấy mừng tới mức nhảy cẫng lên. Chắc chưa từng thấy nhiều bánh pudding nhiều như này. Tôi mở hộp ra, đưa cho Ran một hộp. Rin thì đang vui vẻ với đống pudding bên kia rồi
"Chia nhau mà ăn đi nha."
Hai đứa nhỏ gật đầu cưng ghê. Rin một lúc quất luôn 3 hộp, tôi mà không ngăn lại thì tối chắc khỏi ăn cơm. Tuy không đồng ý lắm nhưng cậu nhóc vẫn nhịn nhìn tôi cất đi bánh pudding vào tủ lạnh. Tôi hứa với Rin rằng tối sẽ cho cậu ăn 1 hộp. Nghe vậy, Rin cơ mặt mới dãn ra.
"Mấy đứa có bạn bè gì không?"
Hai tên nhóc đó lắc đầu.
"Vậy còn người thân?"
Vẫn lắc đầu.
Chúng cũng tội nghiệp nhỉ. Không bạn bè, không người thân. Nếu tôi nhận nuôi hai đứa này liệu có sao không nhỉ? Tương lai lỡ như tôi chết đi thì chúng sẽ sống ra sao. Chúng có buồn không? Tôi không thích cảm giác chia lý chút nào cả.
"Còn chị thì sao?"
"Chị cũng như hai đứa. Chỉ khác là chị có bác Yamoto."
"Vậy tụi em cũng khác với trước."
"Hử?"
"Chúng em có chị làm bạn rồi." Cả hai đồng thanh
Tôi ngây người, chúng vừa nới gì cơ? Chỉ có gặp nhau với tôi hai ngày mà nghĩ tôi là bạn sao. Suy nghĩ của con nít có nên nói rằng ngu ngốc hay là ngây thơ đây. Tôi xoa đầu hai thằng nhóc ấy
"Vậy thì từ giờ chúng ta sẽ là chị em."
Cả ba vui vẻ ở trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-gai-bat-tu-cua-tokyo-revenger/166839/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.