Kazutora tôi vẫn không biết thằng nhóc đó có làm lành với Touman hay chưa. Với lại tôi bị giới hạn thời gian đi ra ngoài rồi. Haitani từ khi biết tôi quen với đám nhóc Touman thì càng không cho tôi lại gần đám nhóc đấy
Chúng nó sợ tôi sẽ gặp vấn đề giữa các băng đản hoặc là sẽ vì đám nhóc kia mà làm gì đó bản thân. Tôi dặn dò Hanma lẫn Haitani không được nói cho ai về việc tôi quen Touman. Nếu để biết nhiều quá, tôi sợ rằng lúc có trận chiến gì đó giữa chúng. Tôi sẽ khó xử lắm đấy.
Nhưng chắc tương lai không có đâu. Có không nhỉ?
Tối đến, tôi đang nằm ngủ thì theo linh cảm luôn luôn đúng của mình có người vào phòng của mình. Tôi quay người ra thì thấy hai ông tướng phá đồ của tôi nhiều nhất đang nhìn tôi mỉm cười
"Mấy đứa lại không về phòng?"
"Chị Aniko, trời đang mưa." Rin chi tay ra ngoài cửa sổ. Đúng là trời mưa, mà mưa thì sao?
"Tụi em sợ sấm sét lắm."
Điêu! Nhưng không hiểu vì sao tôi lại dễ dàng cho chúng nằm lên giường mình. Chiếc giường vừa mới rộng rãi, thoải mái. Phút chốc lại chật ních lên.
"Mấy đứa gần 18 rồi đấy."
"Còn lâu mới 18 mà." Ran ôm một tay của tôi mỉm cười
"Nè, chị làm sao quen được người thành lập ra Hắc Long vậy?"
"Lúc trước lúc mấy đứa vào trại, chị quen được."
"Chị đúng là càng ngày càng có duyên số với bất lương. Hay là trở thành bất lương đi!"
Thôi, tôi xin kiếu. Ai rảnh? Tôi đang là gút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-gai-bat-tu-cua-tokyo-revenger/98595/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.