Tôi nghe được những lời thì thầm của Kazutora. Tôi muốn đi lại trấn tĩnh thằng bé trước, nhưng Ran ôm chặt lấy tôi không rời tay. Tôi thấy được bên dưới ánh mắt Hanma cũng tràn đầy nỗi sợ hãi. Đám nhóc này thỉnh thoảng hay trêu ghẹo rồi còn không thèm nghe lời tôi cơ mà. Sao giờ lại đưa ra những biểu cảm như này
Tôi đẩy nhẹ tay Ran ra, Ran vẫn cứng đầu không buông. Tôi gõ vào đầu nó. Ran nhìn tôi
"Chị..."
"Buông chị ra, chị không sao."
Tôi yếu ớt lên tiếng. Nói không ra hơi nữa rồi. Vết thương không sâu nhưng nếu xe cấp cứu đến không kịp là tôi chết đó. Tôi nhìn qua Kazutora. Vẫn vẻ mặt ấy, vẫn biểu cảm sợ hãi đó. Nếu giờ mà tôi không qua trấn an nó là nó sẽ cầm dao lên đâm ai đó quá
"Kazutora, chị ổn."
Tôi mệt mỏi đưa tay ra chạm nhẹ vào tay Kazutora. Có thể thấy được thằng bé đang run rẫy, sợ hãi trong tâm mình. Muốn giết người không đơn giản là chỉ cần cầm dao đâm như vậy đâu. Kazutora em còn non lắm.
"Kazutora...em nghe chị nói không?"
Đang yếu mà nó còn điếc. Cọc thật. Tôi thấy cây gậy sắt bên cạnh liền cầm nó gõ nhẹ vào đầu Kazutora. Thằng bé đó nhìn tôi. Ánh mắt tràn đầy nỗi sợ. Tôi mỉm cười
"Nè, chị ổn."
"Không ổn chút nào. Em,em đã đâm chị. Em không...cố ý..em..."
Tôi thở dài: "Kazutora, em đừng sợ. Chị không trách em."
"Nhưng em...em đã đâm chị, ngay cả Shin..."
"Kazutora, chuyện của anh Shin chỉ là ngoài ý muốn. Không ai muốn điều đó xảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-gai-bat-tu-cua-tokyo-revenger/98598/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.