Ở bệnh viện, tôi đến thì thấy mấy đứa nhóc đó ai cũng ngồi chờ tin Draken vào trong phòng phẫu thuật. Sắc mặt ai cũng nặng nề. Manjiro thì không có chút cảm xúc gì. Chỉ im lặng ngồi đợi. Tôi kêu Takemichi ra một góc
"Rốt cuộc là làm sao?"
"Việc Pachin vào trại vẫn chưa làm cho một vài thành viên trong Touman phục. Nên có người lợi dụng điều đó để hợp tác với những thành viên cũ Moebius giết chết Draken."
"Nói đơn giản, mục tiêu chúng ngay từ đầu là Draken."
Takemichi gật đầu. Tôi quay vào nhìn phòng phẫu thuật
"Ai đâm Draken?"
"Là Kiyomasa."
Tôi gật đầu. Bác sĩ đi ra, mọi người đều mong chờ tin từ bác sĩ.
"Cuộc phẫu thuật thành công!"
Tôi mỉm cười, giờ mới nhẹ lòng đi một xíu. Thật là, đám này chưa từng để người khác bớt lo. Nhưng Manjiro đi đâu vậy nhỉ? Tôi đi theo đằng sau Manjiro. Thấy thằng bé đang ngồi dưới đất khóc lóc. Rõ ràng là lo cho người ta nhưng lại tỏ vẻ không có chuyện gì. Thằng bé ngốc!
"Chị Aniko!"
Takemichi ở đằng xa gọi tôi. Tôi vừa định bước đi thì hình như có ai đó đang nhìn mình. Tôi quay lại đằng sau, nhưng không thấy ai. Lại là cảm giác nhìn chằm chằm ấy. Nó đã bám theo tôi mõi khi tôi mất cảnh giác. Thật kì lạ.
"Chị sao vậy?"
"Ừm, không có gì. Mọi chuyện tốt rồi chứ?"
"Vâng. Đã qua ngày 4-8 rồi."
Tôi xoa đầu Takemichi.
"Em vất vả rồi. Mong rằng tương lai sẽ gặp được em."
"Vâng!"
Bên phía bên kia, mọi người trong Touman đều chờ đợi bên ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-gai-bat-tu-cua-tokyo-revenger/98603/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.