Người đàn ông mặc áo vest sọc màu lam, dáng người cao lớn, khí chất nổi bật, chứ đừng nói đến khuôn mặt có giá trị nhan sắc cực lớn đến mức có thể debut làm người nổi tiếng.
Úc Tranh vừa đến đây đã đè bẹp các đấng đàn ông khác trong phạm vi xung quanh, khiến họ không còn tý hào quang nào, thậm chí không thể nói đến việc so sánh.
Trong nháy mắt sắc mặt Đinh Vũ Linh trở nên khó coi, mấy bạn học bên cạnh còn cố tình nói: “Ông chồng đẹp trai xuất sắc như vậy, nhìn kiểu gì thành người lớn tuổi ?”
“Lúc ấy mình đứng từ xa nhìn thoáng qua, không nhìn rõ dáng vẻ.” Đinh Vũ Linh xấu hổ cười cười, ngay sau đó nhìn Ưng Lê mang ý trách tội, “Cũng tại cậu giấu kỹ quá đó, này là không nỡ để cho bọn mình cùng thấy.”
Ưng Lê gật đầu thừa nhận: “Đúng là không nỡ.”
Đinh Vũ Linh tức giận cắn răng, đành phải ôm chặt cánh tay bạn trai, yên lặng ghi nhớ trong lòng, ít nhất bạn trai cô ta có tiền, riêng điểm này không biết đã tốt hơn Ưng Lê gấp bao nhiêu lần.
“Hình như tôi từng gặp anh ở đâu đấy.” Bạn trai Đinh Vũ Linh nghi ngờ quan sát Úc Tranh, ánh mắt bắt gặp nốt ruồi trên ngón áp út tay trái của anh, lập tức thể hiện khuôn mặt nịnh nọt: “Thì ra là Úc tổng, vô cùng xin lỗi, là tôi không có mắt nên không nhận ra anh.”
Đinh Vũ Linh nhìn bạn trai mình xưa nay kiêu ngạo cuồng vọng ngang ngược nhưng giờ phút này lại khúm núm khép nép, nhăn mày: “Anh yêu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-khom-lung-vi-em/2160644/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.