Trở về biệt thự của Việt Thần, lúc này đã hơn nửa đêm nên mọi thứ chìm vào sự tĩnh mịch. Màn đêm cùng tiếng côn trùng réo rít, làn gió lạnh khẽ lướt qua lạnh cả người. Anh cau mày nhìn cậu, bản thân chỉ muốn cho tên nhóc này một đạp vì cái tội cố chấp làm khổ bản thân mình, nhìn cậu vừa đau lòng vừa bực tức.
Việt Thần cẩn thận đặt cậu lên giường, lau nước ấm cho cậu, Tử Khiêm cứ không yên mà cựa quậy, miệng không thôi lẩm bẩm:
- Việt Thần, anh đúng là tên đại đáng ghét, vương bát đản mà >"<
Anh chỉ lặng lẽ nhìn cậu, sau khi cảm thấy Tử Khiêm sạch sẽ hơn có thể ngủ được, liền quay lưng về thư phòng của mình. Lòng nặng trĩu những kế hoặc trong tương lai, anh đương nhiên không muốn cậu tổn thương... nhưng một số thứ rất khó nói.
Sáng hôm sau, Việt Thần rời nhà sớm để đến công ty còn Tử Khiêm vẫn còn men say nên ngủ đến tận trưa. Đến lúc tỉnh dậy, cậu ngơ ngác nhìn xung quanh sau đó mới hốt hoảng ngạc nhiên vì sao mình đang ở nhà của Việt Thần, nhìn lại thấy bản thân mình đã được thay đồ gọn gàng, rõ ràng là mùi hương của anh còn vương lại trên quần áo cậu. Tận đáy lòng có chút xót xót, thương thương nhưng sau lại nhớ đến việc anh cùng người con gái khác đính hôn, rõ ràng chẳng có gì khiến cậu vui vẻ nữa. Bước xuống giường vội vàng tìm lại bộ quần áo cũ hôm qua mới chợt nhớ hôm nay hẹn cả nhóm đi biển, cậu quả thật là đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-la-muon-noi-em-yeu-anh/60562/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.