(Lúc đầu viết chơi thôi, giờ có người đọc rồi, là viết vì độc giả. Ủng hộ tinh thần cái đi)
---------------------------------
Nhìn đi nhìn lại, cô cũng không cảm thấy mình nhìn nhầm
Nhưng tại sao Thiên Phi lại gọi cho cô? Quá phi lí, phi lí
Chờ đến lúc cô hoàn hồn thì bản thân đã vô ý bấm nghe rồi
Qua điện thoại, cô nghe thấy thanh âm của Thiên Phi nhỏ xíu, ngập ngừng, như thể phải vắt hết não bộ để tìm kiếm từ thích hợp: " Xin..lỗi"
Xin lỗi?
Là nói với cô sao?
" Đừng giận"
Tiếng nói của cậu truyền vào tai làm hô hấp của cô ngừng trệ
Hai từ này...làm tim cô mềm nhũn rồi
"Thiên Phi, kỳ thực tôi mới là người cần phải xin lỗi, tôi không biết là cậu..."
"Không sao" Cậu cắt ngang" Tiểu Phù..."
Tâm tư của cô chợt nảy lên
Có rất nhiều người gọi cô là tiểu Phù, bình thường bạn bè thân mật với nhau cũng thêm "tiểu" vào trước tên
nhưng hai chữ này từ miệng cậu nói ra lại khác...cực kì khác
Cô mãi mãi không thể quên được
thực là đủ ôn nhu, đủ ấm áp
"...về sau có thể gọi cho tôi bất kì lúc nào" Cậu tiếp tục
" Được"
" Hình như...cô lớn hơn tôi một tuổi?"
" Hả? Cậu...cậu..nói thật chứ?"
" Cô 15 đúng không? tôi 14 tuổi"
" Aaaaaaaaa!!Moeeeeeeee, yêu chết cậu mất" Lam Diệp Phù kích động
Tử Phi:....Chuyện gì đang xảy ra?
Nam Cung Tang Du lấp ló ngoài cửa
Ừm, thế giới điên hết rồi!!!
Vì sao a? Có phải thằng em họ của anh ta đang nói chuyện với một cô gái?
" Cái đó...Mạn Phù Sa...tôi chưa thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-mot-cu-dien-thoai-van-menh-bat-dau-roi/787455/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.