(Lúc đầu chỉ định viết chơi thôi, không nghĩ tới có người thích, nên mình có nói qua thế này: tác giả mình là một người rất vĩ đại, yêu hòa bình thế giới nên cứ coi như các nước trên thế giới đều chung sống yên ổn hiện tại và mai sau đi, tình hữu nghị hợp tác gắn bó như keo 502 ko rời, ko có mâu thuẫn, tranh chấp j hết cả, mệt lắm, còn có đây là truyện nam chính nhỏ hơn nữ chính một tuổi nữa, ko đọc đc có thể click back)
--------
Việt Nam--------------
" Alo, xin chào"
" Lam Diệp Phù?"Điện thoại truyền đến thanh âm nghi hoặc
" À...cậu còn nhớ tôi a!"
Đối phương trầm mặc
Cô chợt phát hiện Thiên Phi là người khá kiệm lời
" Cô là người nước nào?" Nam Cung Tử Phi mở miệng hỏi
Lam Diệp Phù ngạc nhiên, hẳn nhiên không nghĩ tới cậu sẽ hỏi như vậy: " Tôi là người Việt...kỳ thực, cả họ nội nhà tôi đều mang gốc Trung...thế nhưng từ trước đến hiện tại họ sinh sống và làm việc chủ yếu ở Việt Nam. Còn tôi...chỉ biết là mình có giống nòi như vậy. Mặc dù tôi rất thích Trung Quốc, cũng chưa bao giờ đặt chân đến đó cả"
"Tôi thắc mắc..."
"Hả?"
"...cô không sợ tôi là kẻ lừa đảo sao?"
Lần này đến lượt Lam Diệp Phù im lặng, cứ như đã nửa ngày trôi qua, cô mới lên tiếng: " Cái đó...cậu...khuôn mặt của cậu...có đẹp không?"
Nam Cung Tử Phi:...
Cô tiếp tục: " Nếu cậu là một tiểu soái ca thì không ngại bị lừa gạt đâu, với lại tôi không có tiền, cũng không có sắc, nên cũng chẳng sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-mot-cu-dien-thoai-van-menh-bat-dau-roi/787461/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.