Cánh cửa bật mở với một tiếng rầm lớn. Reggie giật mình từ trên chiếc ghế ngồi trang điểm, cái lược vẫn đang neo trên tóc cô.
"Cái gì? Vẫn chưa gói ghém rương à?" anh lên giọng.
Reggie chậm rãi đặt lược xuống. "Anh là đồ xảo quyệt, Nicholas."
"Không hẳn, em yêu. Chỉ đủ để nhận ra rằng anh đang cắm đầu chống lại một bức tường đá mà không lý do."
"Anh đang nói năng lung tung."
Anh đóng cửa lại, tựa người vào nó, đôi mắt hổ phách của anh dừng trên mặt cô. "Hãy xem xét chuyện này. Ngôi là của anh. Căn phòng là của anh. Vợ là của anh. Anh không cần thêm quyền nào nữa để đưa cô ấy lên giường."
"Không giận chứ, em yêu," anh trấn áp.
Cô lạnh nhạt cảnh báo, "Tôi nghĩ tốt hơn anh nên rời khỏi đây trước khi – "
"Em sẽ kêu lên hả, em yêu? Làm mấy người hầu và những vị khách chạy lên? Họ không dám xâm phạm đâu, em biết đấy. Em sẽ phải chịu đựng sự ngượng ngùng cực kỳ vào ngày mai."
Anh đang mỉm cười với cô, đồ thô lỗ. "Anh sẽ không có theo ý mình đâu, Nicholas Eden."
"Vậy mà anh sẽ có," anh chữa lại với vẻ thú vị. "Và chúng ta không có cơn kích động nào."
"Khi tôi kích động," cô nói qua kẽ răng, "anh sẽ biết."
"Thật tốt là em quá tỉnh táo, em yêu. Giờ thì, sao em không cởi bộ đồ xinh đẹp em đang mặc?"
"Sao anh không đi – "
"Quý bà!" anh có vẻ sốc. "Nếu em không thể lễ độ - "
"Nicholas!" Reggie hét lên trong cơn giận dữ. "Tôi không có tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-mot-lan-yeu-love-only-once/1346289/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.