**********
Khi rời khỏi phòng làm việc, tôi đã nhà ra những lời đó để kϊƈɦ động Trần Trang với mục đích khiến cô ta bật lại, vạch trần bộ mặt bản mặt xảo trá vốn có của cô ta, hút cạn sự kiên nhẫn của Trương Thành Nam và chờ đợi cho vở kịch lớn bắt đầu, khiến anh ta đối với cô ta đến một chút lòng khoan dung cũng không sót lại. Nhưng tôi không ngờ rằng sức chịu đựng của cô ta tốt như vậy, thế mà tôi lại còn phí sức vắt óc nghĩ ra trăm phương nghìn kế. Trương Thành Nam là loại người vì để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn. Anh ta tuy rằng ngoài mặt tỏ vẻ không đồng ý, nhưng trong lòng nhất định sẽ nghiền ngẫm lại những lời Trần Trang nói với anh ta khi nãy. Lòng dạ tôi hay đa nghi, bỗng nhiên phát hiện ra, sự hiềm khích ngày càng lớn cũng đủ để làm chúng tôi rời xa nhau, vì thù hận mà cãi vã,
Đến lúc tôi đấu không nổi Trương Thành Nam, hai chúng tôi còn có thể giết chết tình cảm của nhau. Sự cao tay của Trần Trang nằm ở chỗ cô ta có sở trường mượn dao giết người, không để lại dấu tích. Nếu khôngphải tôi đã từng chứng kiến bao nhiều cuộc đấu đá lẫn nhau giữa phụ nữ ở khắp nơi, thì ở Cát Lâm lâu như vậy, tôi đã sập bẫy của cô ta lâu rồi. Cô ta thực sự rất giỏi trong việc từng bước từng bước đặt bẫy người khác.
Mu bàn tay đang bóp cổ cô ta của Trương Thành Nam nổi lên vài sợi gân xanh. Nước dạ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-muon-hanh-ha-em-ca-ngay-lan-dem-anh-muon-em/1786776/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.