“Coi như giả bộ, ngươi cũng phải giả bộ cho ta, hiện tại trên người ngươikhông có lấy một lượng bạc, tòan bộ đều phải dựa vào nam nhân của ngươi. Nam nhân đều thích nhu tình mật ý, nhưng là ngươi xem ngươi, sắc mặtthật là không tốt chút nào…” Cố thị thật hận rèn sắt không thành.
Tống thị trầm mặc một hồi: “Chúng ta vẫn đi theo Thạch Hữu Lương về cố hương của hắn sao? Nghe nói nơi đó bốn bề rừng núi, không có gì cả. Đến lúcđó, ngay cả nơi tiểu thiếu gia đọc sách cũng không có.”
“Nhìn lại chút đi, ngươi mềm mỏng một chút, trước là dụ dỗ tâm nam nhân, thăm dòtrên người hắn có bao nhiêu tiền? Còn có, chờ Tử Lan thêu xong bức thêu, ngươi cùng nàng mang đi bán, cầm bạc ở trong tay.”Cố thị nói.
“Thật ra nhan đầu Tử Lan kia lớn lên không tệ, có thể bán giá tốt, mặc dù tay nghệ nàng không tồi, nhưng là ngài không nhìn thấy nàng rất lười sao,Thạch Hữu Lương lại không quản, chỉ dựa vào việc nàng thêu thùa, khôngkiếm ra tiền đâu.” Tống thị đột nhiên nói.
“Thôi. Bây giờ cũng không có biện pháp gì, đi ngủ đi.” Cố thị không phản đối.
Tử Lan cảm giác tâm nàng thật lạnh, căn bản hai nữ nhân kia không phải làngười. Lặng lẽ đi về phòng, Tử Lan ngồi co ro ôm lấy chính mình, thânthể không tự chủ phát run. Không được, nàng không thể lưu hai nữ nhânnày ở bên người, nhất định phải nghĩ biện pháp.
Suy nghĩ một lát, Tử Lan cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt, đột nhiên nhớ tới kiếptrước rõ ràng trên người có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-nong-tam/1343699/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.