Sau khi ăn xong mọi người đi bộ tới hộp đêm lớn nhất, muốn tráng lệ có tráng lệ muốn rực rỡ có rực rỡ, cô nhìn phục vụ viên bưng lên rượu tây, không khỏi líu lưỡi, Ôn Hi Thừa ở điểm này thật ra vẫn không thay đổi, vung tiền đến con mắt cũng không thèm chớp, nhếch miệng cô tìm góc khuất ngồi xuống, thầm nghĩ ai kêu người ta có tiền!
Phùng Tô Xuyên xem ra là thật sự không thể uống rượu đế, dựa trên ghế sô pha yên lặng, ai kêu uống rượu cũng không thử, ngửa đầu gối lên chỗ tựa lưng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, mà Ôn Hi Thừa bị mấy người công trình sư lôi kéo chơi xúc xắc, tiếp tục một ly một ly rượu tây được rót ra, cô cũng hoài nghi mấy năm đi Mĩ anh không phải luyện thành cái dạng siêu năng lực, uống hết chất lỏng có thể trực tiếp bị anh loại bỏ trong cơ thể hay không, nếu không ngoại trừ sắc mặt trắng bệch, làm sao lại nhìn không ra một ít vẻ say rượu đây!
Cô đi ra ngoài để cho phục vụ viên bưng lên đồ uống nóng, đặt trên bàn, sau đó rót một chén ngồi ở bên người Phùng Tô Xuyên.
“Uống đồ nóng không? Là choáng váng đầu?” cô kéo tay áo của hắn phía sau nói.
Phùng Tô Xuyên trợn mắt lắc đầu, hướng mặt cô, ánh mắt mịt mờ , đáy mắt có nhàn nhạt đau đớn, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngồi dậy, tiếp nhận cái chén trong tay cô, “Ừm, đầu choáng váng, trong lòng hốt hoảng.”
Nhìn ngón tay của hắn nắm thật chắc chén nước, cô có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-on-nhu-minh-em-ha-thien/1879306/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.