Hoàng Phủ Thiên nhàm chán nhìn đối phương, lúc nào cũng vậy để hắn mất hứng ghê gớm.
Có điều để Dương Khoan sống, hắn không yên tâm.
Kẻ này tâm tính nhỏ nhem, để hắn ta sống chắc chắn sẽ nghĩ cách phản.
- Đáng tiếc thật.
Mặt Hoàng Phủ Thiên càng lạnh như băng, không nói một lời.
Hắn xoay người, từ trên mặt đất nhặt lên một thanh kiếm đối phương đã dùng, tay vung lên, kiếm bắn ra đâm thủng trái tim đối phương.
Tiếng van xin đầy nịnh nọt lập tức biến mất.
- Dương sư huynh, là ta đến muộn không thể cứu được ngươi.
Mong ngươi gặp Diêm Vương đừng cáo trạng ta.
Hoàng Phủ Thiên giả mèo khóc chuột, mỗi tội không hề có ý tứ gì trên khuôn mặt bình thản đó.
- Hắc, không tìm hiểu được nguyên nhân kia thì tìm hiểu thử Minh Ngục Thần quyết xem.
Đưa tay đặt vào mi tâm của Dương Khoan, khẩu quyết Minh Ngục Thần quyết vận chuyển, xác của Dương Khoan chợt chấn động, sau đó cơ thể tái nhợt đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Đồng thời hỗ đan điền bỗng nhiên truyền đến một cỗ năng lượng ấm áp.
Bên trong Khí Hải của Hoàng Phủ Thiên, đầu khô lâu đột nhiên cử động chợt bắt lấy một luồng ánh sáng mờ nhạt, cánh tay xương của khô cốt bóp vụn luồng sáng mờ nhạt đấy hóa thành ánh quang nhỏ mơ hồ ánh quang vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Một phần ánh quang bị khô cốt hấp thụ, một phần thì tiến nhập vào Khí Hải của Hoàng phủ Thiên đem khí hải dao động nhẹ.
Chốc lát Hoàng Phủ Thiên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-chi-lo/1132800/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.