Vốn dĩ Tần Dương không nghĩ cứ như vậy bỏ qua, hắn căn bản không có chuẩn bị rời đi, chỉ là lo lắng sẽ dọa sợ Tiết Uyển Đồng nên để Lâm Trúc đúa cô đi trước.
Nếu đã không muốn rời đi thì ở lại thôi, vừa hay mình cũng muốn thay Tiết Uyển Đồng trút giận, để cho cô tận mắt nhìn thấy cũng tốt!
Hà Thiên Phong và Tôn Hiểu Đông đi sau lưng Tần Dương, thấy hắn một lời không hợp liền trực tiếp ra tay khiến hai người chấn động không thôi, trong lòng vừa khâm phục vừa lo lắng.
Người trong phòng này cũng không phải hạng hiền lành gì, liệu Tần Dương có thể thắng sao?
Gã đầu trọc mặc áo sơ mi hoa hòe lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Dương:
- Tuổi còn nhỏ mà lá gan lại lớn nhỉ, thằng ranh mày có biết chữ "chết" viết như thế nào khônv?
Tần Dương cười ha ha:
- Vấn đề này đợi lát nữa mày sẽ biết đáp án, hiện tại tao chỉ muốn hỏi một câu, thằng nào đánh cô ấy?
Gã đầu trọc cười lạnh nói:
- Đánh người? Ả ta chính là cô giáo của mày à, là ả ra tay trước...
Tiết Uyển Đồng nghe gã đầu trọc nói vậy liền nhịn không được kêu lên:
- Nói bậy, là các người có ý đồ bất chính với tôi nên trong lúc cấp bách tôi mới đánh hắn một bạt tai, tôi cũng đã nói xin lỗi rồi, các người lại không chịu từ bỏ ý đồ, còn nói muốn tôi uống rượu với hắn...
Con mắt Tần Dương hơi híp lại, ngón tay chỉ người đàn ông trung niên kia:
- Là hắn?
Tiết Uyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2258738/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.