Băng dùng ánh mắt sắc lạnh quan sát Tú Nhi, tuy rằng bản thân nàng ta thể hiện ra bên ngoài với nàng biểu hiện như thể rất kinh ngạc nhưng mà nàng quan sát thấy ánh mắt nàng ta tuyệt đối không thể hiện như vậy mà có gì đó hưng phấn….Nha đầu này diễn kịch có hơi kém rồi…
Cẩn vương không vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi này, không nghi ngời gì nữa nhất định là có người đã thông báo với hắn rồi, chuyện này ngoài trừ hoàng đế biết thì chỉ còn có Tú Nhi và thống lĩnh thị vệ biết thì không hề có người ngoài ngoài nào biết, nhưng mà loại trừ lần nữa thì thống lĩnh thị vệ mới được hoàng đế cử đi bảo vệ nàng thôi chứ lúc đầu không hề biết đưa nàng đi đâu thì nghi ngờ cuối cùng chỉ còn có một người
Tú Nhi! Ngươi xem ta mất đi trí nhớ mà trở thành một kẻ ngốc luôn rồi sao? Chuyện đơn giản như vậy thì ai mà không đoán ra được?
Nhưng mà thời gian ngắn như vậy, vì sao có thể truyền tin tức đến Cẩn Vương nhanh như vậy, nha đầu kia cũng không thể coi thường được? Cẩn vương đến đây rút cục là có mục đích gì?
Bất quá, theo nàng tại như vậy đoản thời gian nội có thể đem tin tức truyền lại cấp Cẩn vương đến xem, nha đầu kia thật đúng là không phải cái phàm giác, nàng là làm như thế nào đến? Cẩn vương đến này mục đích lại là cái gì đâu?
“Tú Nhi, chúng ta xuống xe đi!” Băng thản nhiên như chưa có nhìn thấy gì, nói một cách thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-phe-hau/1845607/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.