Thánh Nhân duy nhất của Tinh Châu, từng nói qua, lúc mười năm tuổi mới lập chí học hành. Ba mươi tuổi mới có thành tựu. Đến khi bước vào bốn mươi tuổi mới đạt tới cảnh giới biết rõ ý nghĩa của sinh mạng bản thân, cùng mục tiêu chính thức, kiên định không đổi.
Năm mươi tuổi mới hiểu được đạo lý thiên địa.. Sáu mươi tuổi
"tâm tòng nhĩ thuận" , hiểu được bản chất của vạn vật. Bước vào tuổi bảy mươi thì đạt đến cảnh giới tùy tâm sở dục mà hành sự, không cần ra vẻ, chỉ cần thuận theo tâm của mình. Nhưng bất luận làm chuyện gì cũng đều không phạm phải quỹ tích của thiên địa, đạo lý tự nhiên. Bảy mươi tuổi thành thánh, bước vào cảnh giới nhất cử nhất động đều phù hợp với thiên địa, tu thành chính quả.
- Khó trách hắn lại cự tuyệt việc cùng gia tộc ta đặt quan hệ thông gia, lại không hề sợ hãi trước bất luận cường địch nào. Hắn đã "bất hoặc" rồi, đã tìm được mục tiêu của nhân sinh, bất luận mỹ sắc như thế nào đều không thể mê hoặc, bất luận cường địch như thế nào đều không đe dọa được hắn, không sợ hãi không kiêng kỵ. Ngay cả Tinh Thánh lúc bốn mươi tuổi mới có thể bước vào cảnh giới bất hoặc. Lúc này hắn mới bao nhiêu tuổi? Mới chỉ mười bốn mà thôi!
Trữ gia Đảo chủ vừa khiếp sợ, vừa hâm mộ, lại vừa thoải mái.
- Thì ra là thế, khó trách Trữ gia lại thất bại. Chính là bại trên tay người thiếu niên này!
Trong lòng hắn thởi dài một hơi, sớm biết Sở Vân Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton/562686/chuong-303.html