Lúc này, Tinh Hải Oản lẳng lặng huyền phù ngay trước mặt Sở Vân, phóng xuất tinh quang màu lam, tinh huy nhàn nhạt soi sáng khuôn mặt Sở Vân đang không giấu nổi vẻ giật mình.
Kể ra, Tinh Hải Oản cũng từng làm bạn với Sở Vân qua nhiều năm, nhưng khi đó nó chỉ là một cái bát vỡ, không có bất luận chút uy thế gì, tựa như một thứ đồ cổ có niên đại từ rất lâu, còn giữ được chút hơi tàn đến nay.
Thế nhưng hiện tại quan sát, chỉ thấy Tinh Hải Oản bày ra tướng mạo sẵn có của nó, một chiếc bát màu lam hoàn chỉnh không sứt mẻ, phong cách trang nhã cổ xưa. Vòng bên ngoài bát có hình vẽ mặt trăng mặt trời, cây cỏ sông núi, bút họa cổ đầy khoáng đạt.
Phía bên trong bát, không ngừng chớp động những chữ cổ. Những chữ cổ này cực kỳ nhỏ, tựa như những ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời đêm.
Nguồn truyện:
Tuy rằng Sở Vân không nhận biết những chữ này, thế nhưng quan sát một hồi, lại có thể hiểu được hàm nghĩa của chúng.
Những chữ này có bao hàm nghìn vạn nội dung, có dưỡng thuật nông gia dùng trồng trọt, có sách thống nhất tứ hải, có tiến trình lịch sử của Tinh Châu, có cả ghi chép của nghìn vạn pháp tắc.
- Đây là thánh văn!
Trong lòng Sở Vân sợ hãi than.
Thánh văn là văn tự của Thánh nhân, cũng là đạo của Thánh nhân. Khi bất kể ngự yêu sư nào tấn chức thành Thánh nhân, cơ hồ đều tự động hình thành văn tự chuyên thuộc về hắn.
Những văn tự này, chính là Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton/644039/chuong-780.html