Không hiểu sao, trong đầu Sở Vân hiện lên cảnh tượng ba vị lão tướng quân hùng hồn chịu chết, đục thủng phòng tuyến quang vụ cuối cùng.
Trong phút chốc, lông mày hắn rướn lên, từ hôn mê vùng thoát ra, lệ rơi đầy mặt.
Đường của hắn chính là Nhân chi Đại Đạo.
Trận đại chiến kinh tâm động phách này, khiến thần và ý chí của vô số người đều được đẩy đến đỉnh điểm. Tiếng ca giống như cơn sóng lớn, ẩn chứa một ý chí nhân đạo, hào quang anh hùng, chậm rãi, kéo dài không ngớt.
Cái gì gọi là ý chí nhân đạo?
Là không sợ hãi, là dứt khoát, là đấu tranh tới cùng.
- Đâu quản kia cuồng phong như đao, màn mưa như mũi tên! Đâu quản kia sơn hà nghiền nát, thân thế chìm nổi!
- Không sợ kia sóng lớn nghìn trượng cao như núi! Không sợ kia nghìn quân vạn mã thương như rừng!
- Xông qua biển, quay đầu lại! Cùng sóng biển kinh đào kia, quyết tử chiến! Quyết tử chiến...
Tiếng ca này hùng hồn bi tráng, khiến mười ngàn người Thư Gia đồng lòng, khiến Đông Hải Phái vạn kiếp bất phục, khiến các anh hùng hào kiệt phải nể mặt, cảm xúc dâng trào. Nhưng đối với Sở Vân mà nói, đã có ý nghĩa không tầm thường.
Bởi vì, đường của hắn chính là nhân đạo!
Trong hoảng hốt, trong tiếng ca chất chứa ý chí nhân đạo, nhập trong cơ thể hắn. Giống như là ngân hà lạc cửu thiên, giống như là con vật to lớn nuốt trôi sông, vạn mã bôn đằng vào cốc.
Loại ý chí chiến đấu và tinh thần này không gì so sánh nổi, Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton/644242/chuong-622.html