CHƯƠNG 52
Vệ Thanh Hồng sớm chờ suốt ruột, vừa thấy mọi người rời đi, liền xông về trước vài bước, xốc lên sa trướng, chỉ thấy Long Triệt hai mắt nhắm nghiền, mặt như giấy vàng, môi không chút huyết sắc, mặt gầy không còn chút thịt, xương gò má cao cao nổi lên. Hiển nhiên là mệnh không còn bao lâu. Nhất thời chỉ cảm thấy tâm như thể bị sinh sinh cắt đi, cổ họng ngọt tanh, y vội lấy khăn tay tiếp được, thật là một ngụm máu tươi. Vội trấn định tâm thần, dùng đôi tay run rẩy xoa lên khuôn mặt của Long Triệt, một bên cúi đầu gọi: “Triệt nhi, Triệt nhi, ngươi tỉnh mau, nhìn tỷ phu, là tỷ phu đến thăm ngươi a.”
Thanh âm dù thấp, nhưng cũng đủ truyền vào tai Long Triệt. Chỉ thấy hắn từ trong hôn mê mỉm cười, lẩm bẩm nói: “Tỷ phu, tỷ phu, ta nghe được thanh âm của ngươi. Tỷ phu không tránh Triệt nhi chứ, tỷ phu nhất định cũng hiểu được Triệt nhi không phải cố ý vi phạm di huấn của ngươi. Thật sự là Triệt nhi chống không nỗi loại tưởng niệm khắc cốt này. Tỷ phu, ngươi đi ra cho Triệt nhi nhìn ngươi đi.” Nói xong đôi tay vung loạn lên trong không trung.
Vệ Thanh Hồng lúc trước vẫn không nghĩ có thể cứu được người, một lòng sợ Long Triệt vì cái chết của y mà tưởng niệm quá độ, không nói hoang phế triều chính, chỉ nói khiến thân thể mình suy yếu. Mới lập ra di chúc như thế, ai ngờ lại suýt trí Long Triệt vào tử địa. Trong lúc nhất thời vừa hối hận áy náy vừa cảm động khổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-trang-xuan-van-da-tinh/534445/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.