Nam Thành không nằm ở phía Nam, vùng ven biển có bốn mùa rõ rệt, gió thổi qua đêm, lá đỏ khắp nơi.
Đại hội thể thao diễn ra như dự kiến vào tuần cuối cùng của tháng 9 vì cả trường tập trung tại một sân chơi nên không giám sát không chặt chẽ, đối với nhiều học sinh mà nói, đây giống như một đại hội không có nội quy của trường.
Vị trí lớp 12 gần khu vực cuối, là vị trí tầm nhìn đẹp nhất.
Vương Đình Tú giống như có tranh thủ, nên lớp chọn có vị trí khá tốt, không chỉ gần vạch đích mà còn được bóng mát của hàng cây bên ngoài che chở, mặt trời lên cao cũng không sợ bị nắng.
Điều duy nhất không tốt chính là Vương Đình Tú yêu cầu vị trí ngồi trên khán đài dựa theo đội hình trong lớp giáo dục thể chất.
Quả nhiên, Lâm Tích lại ngồi cùng Cố Niệm Nhân.
Hạng mục thi đấu của lớp 12 khá ít, thi đấu một ngày là xong, trên khán đài vừa có bầu không khí nhàn nhã lại vừa khẩn trương.
Lâm Tích và Cố Niệm Nhân không nói chuyện với nhau, ngồi nghiêng nhìn người qua lại trong sân chơi, trong lúc buồn chán thì nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang chạy về phía mình.
Chung Sanh từ sáng sớm đã chạy ra ngoài để hỏi thăm các tin tức khác nhau. Hôm nay kỹ năng ngồi lê đôi mách của cô đã phát huy tác dụng, khoảng cách vẫn còn xa nhưng sốt ruột vẫy tay với Lâm Tích: "Hỏi thăm được rồi!"
"Đại Thần, lần này chạy 3000 mét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-trich-tinh-yeu-cap-tu-bat-hoi-co-co-co/2926673/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.