Sáng hôm sau, Nhật Hạ mơ hồ, đầu vẫn đau nhức, toàn thân tê mỏi, tỉnh lại trên chiếc giường lớn lạ lẫm.
À, cô đang ở nhà Hứa Âu Thần.
Nhật Hạ vô tình nhìn xuống dưới...!cô đã làm gì thế này? Cơ thể dưới lớp chăn không một mảnh vải che thân, chằng chịt những dấu hôn đỏ chót! Hốt hoảng cực độ, cố gắng nhớ những chuyện đã xảy ra.
Dương Nhật Hạ lúc này mới mang máng nhớ ra những gì xảy ra tối qua lúc cô không tỉnh táo.
Mình đã làm gì thế này? Nội tâm gào xé dữ dội, chiếc váy bên cạnh đã không còn nguyên vẹn.
Nhưng bên cạnh cô lại có một chiếc váy mới, anh ta chuẩn bị cho cô sao?
Nhật Hạ cố gắng nén những suy nghĩ kinh khủng vào trong, mặc chiếc váy lên.
Cô chỉ muốn về nhà ngay lập tức!
Đây là lần cuối cùng cô để bản thân uống say khi đi cùng Hứa Âu Thần! Không, đây là lần cuối cô đi cùng anh ta.
Bước ra khỏi phòng, Hứa Âu Thần đang tao nhã, phong thái ung dung, ít khi cô nhìn thấy anh ta thoải mái như thế này kể từ lần đầu tiếp xúc, vẫn đang nấu bữa sáng.
“Em định đi đâu?”
“Tôi sẽ đi về!”
Nhật Hạ vừa nói, không chờ phản ứng, lập tức cầm túi đi thẳng ra khỏi cửa, cảm giác tức giận xen lẫn xấu hổ khiến Nhật Hạ mất bình tĩnh.
Âu Thần đi đến, nhanh tay đẩy cửa, ép sát cô vào tường, ghé sát mặt vào gương mặt mộc xinh đẹp không tì vết của cô.
Cô vẫn xinh đẹp thuần khiết như năm mười tám tuổi!
Dương Nhật Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-vi-qua-yeu-em/218403/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.