Lưu Uyển Linh khó chịu vùng tay anh ra: “Anh à, tại sao anh cứ phải hơn thua với anh Nam Phong. Anh Nam Phong thật sự rất là giỏi, không gì qua được mắt anh ta cả. Chuyện năm xưa em giúp anh ăn cắp mẫu vi rút để làm vũ khí sinh học của bọn họ anh Nam Phong cũng biết...”
Lưu Trọng Thiên liền chặn lời Lưu Uyển Linh: “Biết thì sao? Không phải là hắn vẫn cưới em hay sao? Hắn vẫn một mình chịu thiệt hại mà không làm gì em cả. Hắn tài giỏi sao? Anh nhổ vào hắn. Hắn có một chút tài giỏi thì lúc nào cũng xem thường anh. Dựa vào cái gì mà hắn cái gì cũng có còn anh thì không? Cho nên, anh nhất định không để hắn được yên ổn. Anh phải cho hắn biết Lưu Trọng Thiên này phải lấy đi tất cả mọi thứ thuộc về hắn.”
Gương mặt Lưu Uyển Linh bắt đầu sợ hãi: “Anh Hai, trả lời em. Có phải năm đó anh nói yêu em là vì anh muốn cướp em từ tay anh Nam Phong hay không?”
Lưu Trọng Thiên nhắm mắt không nói gì. Lưu Uyển Linh nhìn qua thái độ của anh cũng đoán được vài phần. Cô thẫn thờ hỏi tiếp: ‘Vậy có phải, lúc em không chịu phá thai, anh bỏ rơi em cũng là để em cùng đường tìm đến anh Nam Phong nhờ giúp đi tìm anh. Rồi anh đặt sẵn bẫy chờ anh ấy ở Nga hay không?”
Lưu Uyển Linh có phần kích động, cô thét lớn tiếng: “Trả lời em, trả lời em đi. Có phải anh Nam Phong nhất định phải chết anh mới cam tâm không?”
“Phải!” Lưu Trọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-vo-anh-yeu-em/75251/chuong-90-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.