“Hiển Minh, nhiều khi em cứ tự hỏi vì sao anh lại yêu em?”
“Anh cũng thường tự hỏi vì sao em lại chịu nhìn đến anh?”
“Là vì em ép anh yêu em sao?”
“Là vì anh đã bế em chạy suốt mất con đường để đến bệnh viện sao?”
“Là vì hai chúng ta đều cô đơn sao?”
“Anh không biết!”
“Em cũng không biết!”
“Chỉ biết chúng ta đều muốn ở cạnh nhau. Không muốn bỏ lỡ đối phương.”
...
Ngày đại hôn của hai người là một ngày đẹp trời và là ngày trên dưới nhà họ Cao và nhà họ Hoàng náo nức mong chờ nhất. Hôn lễ giữa hai gia tộc lớn trong thương giới khiến rất nhiều nhân vật quan trọng tầm cỡ Thế Giới đều nể mặt đến tham dự.
Cả nhà họ Lâm cũng bay đến tận Los Angeles để tham dự. Lâm Thiên Vũ không quên đem sợi dây chuyền mà trước đây Tinh Vân tặng cho anh ở Cenote đưa lại cho Cao Hiển Minh.
Cao lão phu nhân vừa nhìn thấy sợi dây chuyền thì nước mắt rưng rưng. Năm đó ông nội của Cao Hiển Minh mừng đứa cháu đích tôn của nhà họ Cao chào đời đã đặt làm sợi dây chuyền này. Phía sau mặt dây chuyền là ký hiệu kho vàng của gia tộc mấy đời nhà họ Cao. Sợi dây chuyền mất đi, kho vàng của nhà họ Cao mãi mãi không mở được. Bây giờ “vật hoàn cố chủ” khiến bà xúc động không nói nên lời.
“Mẹ à, con đã tặng sợi dây chuyền này cho vợ con và cô ấy đã cho nó lại cho Tinh Vân. Bây giờ cháu nội của mẹ mới là chủ nhân của nó. Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-vo-anh-yeu-em/75289/chuong-72-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.