Chương 1111
“Lâm Quân đã nói cho tôi biết mọi chuyện rồi. Tôi biết hết rồi, nên Trần Hi Tuấn à, thật ra cậu không cần vì chuyện của cha mình mà sinh ra gánh nặng tâm lí gì với tôi cả!”
Lê Nhật Linh thở dài một cái, kiểu nói chuyện mà cứ vòng vo như này thật làm người ta khó chịu, thà nói thẳng ra luôn còn hơn.
“Xin lỗi chị!”
Trần Hi Tuấn cụp mắt xuống, cuối cùng cũng lấy hết can đảm mà nói lời xin lỗi với Nhật Linh. Cái cảm giác này khiến cậu ta cảm thấy hơi trống rỗng.
“Cậu không cần phải xin lỗi tôi. Dù đó tai nạn đó không phải là ngoài ý muốn mà do có người sắp đặt, nhưng cậu cũng đã chăm sóc chu đáo cho tôi mà. Nếu mà không có cậu thì cũng sẽ không có Lê Nhật Linh của hiện tại. Là cậu đã tạo ra tôi của ngày hôm nay!”
Lê Nhật Linh nằm ở trên giường bệnh, ánh mắt nghiêm túc nhìn lên trần nhà màu trắng. Cô hiểu rất rõ tính tình của Trần Hi Tuấn, nếu không tự mình nói ra những suy nghĩ trong đầu cậu ta thì chắc là cả đời này cậu ta cũng không thể buông bỏ được cảm giác tội lỗi kia.
“Cha của tôi đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với chị”
Nghe được lời của Lê Nhật Linh, trong lòng của Trần Hi Tuấn cảm thấy đủ mọi loại cảm xúc lẫn lộn.
“Đó là ông ta đã làm, chứ không hề liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-chieu-co-vo-be-nho/2587676/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.