Hôm sau, Như Ca dậy rất sớm, ngồi trước bàn trang điểm nhìn gương ngẩn người.
Kiếp trước, mặc dù Như Ca có công hiến máu, cũng chỉ được đứng xa xa gặp đế hậu, lúc ấy tính tình nàng yếu đuối, sợ tới mức đầu không dám ngẩng lên. Hôm nay ra mắt không thể so với ngày trước, dù Tiêu Dạ Huyền đã nói vậy, nhưng trong lòng Như Ca vẫn có mấy phần thấp thỏm không yên.
Như Ca đang suy tư, thì Thanh Nhi cầm một bộ váy lụa Lưu Tô màu trắng thêu hoa cỏ mây bay vào. Quần dài có khảm ba hàng bảo thạnh nhỏ màu hồng, cổ áo ống tay áo đều viền chỉ vàng, khảm bảo thạch. Nhìn bộ y phục hoa mỹ trước mắt, Như Ca ngẩn người, hình như mình không có bộ y phục nào như vậy, chẳng lẽ mình quên?
“Đây là?”
“Đây vốn là y phục Cẩm Tú Phường chuẩn bị cho tiểu thư, nhưng trong cung đã nói có rồi, nên phu nhân bảo bây giờ mặc luôn, không thể để tiểu thư mất mặt trước hoàng hậu nương nương.” Thanh Nhi để cái khay trên bàn, giải thích.
Nghe vậy, Như Ca cười cười, đứng dậy, để Thanh Nhi mặc cho mình.
“Tiểu thư mau mau chút, người trong cung chắc sắp tới rồi”, động tác của Thanh Nhi cực kỳ nhanh nhẹn, nhanh chóng mặc đồ cho Như Ca. Lại tới bàn trang điểm tìm trang sức.
Thấy Thanh Nhi tìm nửa ngày còn chưa chọn được, vẻ mặt nghiêm trọng, Như Ca buồn cười, nhìn y phục trên người một chút, chỉ vào vào cái hộp một góc nói: “Lấy cây trâm trân châu kia là được, không cần quá quý, ngược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-chieu-the-tu-phi/2159356/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.