Trong một quán cà phê thanh lịch, có một người đàn ông nho nhã đang ngồi lặng lẽ lật đọc tài liệu.
Bộ quần áo giản dị trên người anh ta gây cho người khác một cảm giác trầm ổn, tĩnh lặng và dễ chịu, dù là lời nói, cử chỉ hay trang phục đều toát ra vẻ vô cùng đúng mực, giống như một khung cảnh đặc biệt vào buổi chiều mỗi ngày ở quán cà phê mang tên “Một giây trong chiều” này.
Nhâm nhi cà phê, ngắm người đàn ông mỗi ngày đều ngồi đúng ở vị trí kề cửa sổ, gạt bỏ cái xô bồ của trần thế, tự nhiên có thể làm người khác thấy lòng bình thản lại.
Mỗi ngày vào khoảng thời gian này, điều có một bé gái nằm gối đầu trên đùi người đàn ông, chiếc áo khoác của anh đắp nhẹ trên người đứa bé, để lộ ra khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu vô cùng.
Cô bé đó là Lương Hy Duyệt, năm nay ba tuổi.
Sắp đến bốn giờ, người đàn ông liếc đồng hồ, lặng lẽ đếm ngược từng giây.
Mười... chín... tám... ba...
Quả nhiên còn chưa đếm đến một, cục cưng của anh đã dụi mắt nhỏm dậy.
- Bố à, con muốn ăn bánh ga tô trà xanh. - Bé gái háu ăn đó ngay khi tỉnh dậy, việc đầu tiên là đòi bố cho ăn, việc thứ hai tất nhiên là tiếp tục quấn lấy làm nũng, nằm bò trên đùi ông bố thân yêu.
Anh trìu mến vuốt ve mái tóc ngắn của con gái.
Duyệt Duyệt đã thích thứ gì thì sẽ chỉ thích thứ đó mà thôi, cho nên món bánh ga tô trà xanh, anh đã gọi sẵn từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-khong-cuoi/2063041/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.