Vẻ mặt của Nhậm Quả Quả quá rõ ràng, rõ ràng đến mức cô gái đứng cạnh muốn giả vờ như không thấy cũng không được, lại ngại có Bách Nghiêu Tân ở đây nên chỉ đành đi theo với khuôn mặt tươi cười xấu hổ.
"..." Bách Nghiêu Tân cảm thấy trên trán mình ẩn ẩn có gân xanh nổi lên. Cô nhất định phải làm hành động gây mất mặt một cách rõ ràng thế này ư?
"Nhậm Quả Quả!" Bách Nghiêu Tân không thể chịu đựng nổi nữa, gọi cô.
Nhậm Quả Quả cũng cảm thấy thật không thể chịu đựng nổi bản thân mình nữa rồi! Bắt đầu từ lúc thấy giá trên bộ quần áo đầu tiên, trái tim nhỏ bé của cô đã thắt lại!
Giá này là gì! Tất cả đều hơn 100 bảng Anh, bộ sau quý hơn bộ trước, bảo cô làm sao xuống tay mua được!
Cô cảm thấy là đang cướp tiền!
Đúng vậy, cô không thiếu tiền. Tuy nhà họ Nhậm có tiền nhưng ông Nhậm đã tiết kiệm thành quen, hoàn toàn không cho phép có hành động xa xỉ lãng phí gì. Cho nên nhà họ Nhậm sống rất đơn giản.
Mà tuy cô là người được người nhà yêu thương, nhưng ham muốn hưởng thụ vật chất của cô cực thấp, không hề có khái niệm gì về hàng hiệu. Với cô, mặc quần áo thì chỉ cần thoải mái là tốt rồi. Cho nên giá mỗi bộ đồ của cô rất phải chăng.
Nhậm Quả Quả lập tức đi tới trước mặt Bách Nghiêu Tân, dường như là nghiến răng, nhỏ giọng nói: "Bách Nghiêu Tân!" Cô đã bị dọa sợ bởi giá cả nên gọi thẳng tên anh.
"Đây căn bản là cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-su-khong-hoan-my-cua-anh/581846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.