-XIN LỖI CHÚNG TÔI ĐÃ CỐ GẮNG HẾT SỨC NHƯNG………NHƯNG TRONG CA PHẨU THUẬT BỊ TRỤC TRẶC NÊN NGƯỜI HIẾN TỦY CÓ THỂ SẼ HOK TĨNH LẠI ĐC, NẾU TRONG 3 NGÀY BỆNH NHÂN HOK TỈNH ĐC THÌ……..-Bs nói từng chữ từng chữ như ngàn kim xuyên tim Bảo, Bảo ngã khụy xuống, nước mắt hok ngừng rơi, Thái thì đứng hok vững nữa, lưng ngã vào bức tường, Thiên, Lâm, Kiệt thì ngỡ ngàng, bàng hoàng trước sự việc, Thảo thì xỉu ngay, BB và Như vừa đỡ Thảo vừa khóc nức nỡ
“Sao ông trời lại nhẫn tâm
quá………..”-lời oán than trong tâm gan của mọi người
**************
-Tích tắc sáng hôm sau……………….
-Phương ah`, anh xin lỗi…….tại anh tất cả là tại anh, anh hok tốt, anh xấu xa, anh khốn nạn……sao anh có thể thiết suy nghĩ nông cạng như thế, sao anh hok nghĩ kĩ mà đã quen con Lan để chọc tức em, sao anh có thể nói ra những câu nói vô tình mà làm em đau lòng và em muốn rời khỏi cuộc đời này, anh xin lỗi mà, em mỡ mắt ra nhìn anh đi, xin em đừng ra đi, đừng bỏ anh mà đi mãi mãi, mất em anh hok sống nổi đâu, em tỉnh lại đi, mỡ mắt ra mà mắng chưỡi, rũa, đánh, đập anh đi, enh xin em đừng nằm im như thế nữa,anh hok muốn mắt em đâu, Phương ơi……………. –Bảo ngồi kế giường Phương, Tay thì nắm chặc, đầu gục xuống,nước mắt thay nhau rơi……….
-Trước Phòng bệnh, mọi người đã nghe thấy tất cả và lòng nhói lên vì thương cho số phận của bạn mình
-Ông trời Thật chả có mắt, người cần hiến tủy thì bình an, còn người hiến tủy phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chia-khoa-mo-trai-tim-bang-gia/2135323/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.