Tần Phi đi ra khỏi ngoài cổng sát sự Thính, mấy ngày nay tuyết rơi liên tục làm cho toàn bộ Đông Đô rộng lớn đều bao phủ một mảng trắng xóa. Phía bên ngoài phòng khách của sát Sự Thính luôn có người quét dọn tuyết để phòng ngừa đường trơn, giúp cho người khác ra vào dễ dàng hơn, nhất là đám nội vệ vừa mới trải qua một chặng đường mệt mỏi.
Từ bên ngoài nhìn vào, Sát sự Thính rất âm u đáng sợ. Bình thường ở trước cửa vắng vẻ đến nổi có thể giăng lưới bắt chim. Thế nhưhg ngày hôm nay lại có một cô bé dễ thương đứng bến ngoài cửa Sát sự Thính, thỉnh thoảng lại nhìn ngó xung quanh.
Tần Phi nhíu mày, hỏi: "Ngươi tới nơi này làm gì?"
Cô bé kia cười hì hì, tung tăng chạy tới bên cạnh Tần Phi, không hề kiêng dè ánh mắt của lính gác cửa tóm lấy tay Tần Phi: "Tiểu sư đệ biết điều của ta, sư tỷ của ngươi ở Đông Đô không quen biết ai, chỉ biết mỗi tiểu sư đệ ngươi. Việc ăn uống với sinh hoạt hàng ngày phải dựa vào ngươi rồi, dù sao bây giờ ngươi cũng có tiền, nuôi thêm một người cũng không sao mà. sư tỷ làm sao có thể bỏ tên nhà giàu như ngươi được chú? Nhà ngươi ở đâu? Đi, ta còn phải dọn phòng nữa."
Tần Phi tức giận mắng: "Ta không mời ngươi về nhà ta ở đâu nhé. Được rồi đây là ngân phiếu một trăm lượng, ngươi cầm lấy, muốn ở trọ hay thuê phòng thì tùy ngươi. Ta không thể hầu hạ nổi vị Đại tiểu thư này."
Lôi Lôi cố ý đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chich-thu-gia-thien/1942869/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.